Em của bao người tôi còn đâu.

0
311

Em của bao người, Tôi còn đâu…

(Tặng bạn cũ)

Có phải là em, thật đó sao?
Bao năm rồi nhỉ, mới ngày nào
Con đê làng chụm đầu hai đứa
Tuổi thơ như thể giấc chiêm bao…

Cái ngày trẻ con em để đâu?
Cái ngày hai đứa là của nhau,
Thời gian sao nỡ vô tình thế,
Em của bao người – tôi còn đâu?

Em của phì nhiêu đất mỡ màu,
Của năm của tháng của mai sau,
Của trò, của bạn … còn ai nữa?
Em của bao người – tôi còn đâu?

Em của miền ký ức thẳm sâu,
Giở lá thư xưa vẫn nguyên màu
Vẫn đôi mắt ấy đen đen thế…
Thoắt bụi phấn vương trắng mái đầu!
                             Ngọc Khuê

Bài trướcHÃY YÊU NHAU ĐI – Trịnh Công Sơn
Bài tiếp theoMùa Xuân Làng Lúa Làng Hoa – Bùi Lê Mận

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây