Bằng Lăng tím biếc
Nhà tao ở cuối đường băng
Chỗ cây hoa tím Bằng Lăng nở đầy
Bao năm vần vũ gió mây
Bao năm mưa nắng mày bay khắp trời?
Giờ như vẫn gặp nụ cười
Mày đang nguyên vẹn một thời thanh xuân.
Nhìn lên trời vẫn mây vần,
Vẫn con én bạc xa gần lượn bay.
Chợt trong khoé mắt cay cay…
Cái thằng bạn ấy giờ đây đâu rồi?
Mày bay đến thế thì thôi,
Đánh hàng trăm trận chẳng rời đường băng.
Bây giờ hoa tím Bằng Lăng
Thứ hoa ngày trước mày hằng ước ao,
Hoa thì nở cạnh nhà tao,
Nó thường vẫn nhắc với tao về mày
Nhìn hoa mỗi lúc một say
Bông hoa tím biếc, dạ đầy nhớ thương …
Ngọc Khuê